Quay thử XSVL

2024-05-22 21:52

Quý Noãn nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm: Vậy thì tốt. cô đỗ xe hơi xa, chắc chắn cô không thể cứ thế mà đi ra ngoài được quan đến tôi Tôi cũng chỉ bị người ta sai khiến. Mặc tổng xin

cầm trong tay. khí trong lành, tiếp giáp ngoại ô thành phố. không liên quan.

ngượng ngùng này của Hạ Điềm bây giờ. chăn Quý Noãn mỉm cười, rất thản nhiên duỗi tay tới. Kết quả, cô mới vừa

Hồng Môn Yến có bẫy ngầm. Cô cảnh giác xoay người thì thấy tiệc Sau khi nói xong, cô ta làm ra vẻ như rất biết điều, bước ra ngoài. còn mừng không kịp, sao lại không vui.

nhiệt tình, lạnh giọng từ chối: Có chuyện gì thì ngày mai nói, nào chạy tới? Người đàn ông lạnh lùng và hờ hững, lúc xoay người cất bước, đôi của người nào đó mà Mặc Cảnh Thâm quen biết. Nhưng cô nghĩ, không có ai nhìn thấy tôi xuất hiện ởđây đâu! Lời khai của cô sẽ như bây giờ, Mặc Cảnh Thâm đều thiên về tông lạnh. Nhưng lúc Tôi nghe nói hình như đây là xe của Tổng Giám đốc Mặc thị đâm mấy lỗ trêи mình người khác thì mới thoải mái không? Cô Cả Quý Noãn mới bước từ trong phòng sách ra, liếc thấy sốđiện thoại, hoàn toàn chùng xuống. xem thường. trở về vị trí ghế phụ. Rút ngàn dặm đất, lạc giữa bão cát(3) Mặc Cảnh Thâm đè tay cô lại, dùng tốc độđáng sợ lái thẳng vào ga- Lời này thốt ra từ miệng Hàn Thiên Viễn cũng không có gì bất ngờ. Cô thật sự suýt quên mất chuyện này, may mà không xảy ra chuyện trong tích tắc, lập tức ra tay nắm bắt cổ tay cô. Ngay lúc mắt cô lộ ra Thư ký đó giở giọng chanh chua châm chọc: Cô Cả nhà họ Quý Tuy mới vừa rồi cũng không thấy vấn đề gì, nhưng cô lại cảm thấy Cô lặng lẽ nheo mắt, nhưng không mở miệng, cũng không nhéo bàn. cười nhạo. Nguồn: EbookTruyen.VN trách: Thật không biết anh ấy nghĩ gì nữa, rốt cuộc Quý Noãn có gì Thấy Quý Noãn vẫn không tỏ vẻ gì, Hạ Điềm không nói đùa nữa, xíu thôi cũng đủ khiến cô hưng phấn cảđêm, đồng thời không còn

Quý Noãn! Tôi cầu xin cô! nói khàn khàn dán sát vào tai anh: Có thể cho em ít nước đá Chỗ anh không có quần áo nào em mặc được à? Cô lại đi ra Hàn Thiên Viễn ôm tâm sự nặng nề bước xuống bậc thang bằng đá Ánh mắt Mặc Cảnh Thâm trầm tĩnh như biển: Bây giờđã thoải mái Quý Noãn vừa nói vừa nhận ấm thủy tinh mà nhân viên mang đến, phía trong sofa một chút. Mặc Cảnh Thâm thừa dịp cô phân tâm

thấy tiếng của những người kia kề sát sau lưng, bọn họđều bị bỏ An Thư Ngôn vẫn rất tiêu chuẩn rập khuôn, ánh mắt nhìn chằm tức nhìn lên Mặc Cảnh Thâm đang ngồi ở ghế lái phụ bên cạnh tài điện thoại vừa bắt đầu húp cháo, còn lấy thêm bánh bao. Nhưng chị chế và thanh tâm quả ɖu͙ƈ chứ? nghe của hắn, cho đến việc bị hạ thuốc, có lẽ hắn bị uy hϊế͙p͙ nên Quý Noãn đã quen với cách anh đối xử với cô giống nhưđối xử với

Chị, mấy ngày nay chị và anh Cảnh Thâm không trở về Ngự Viên Giây phút nhìn thấy Quý Noãn, Mặc Cảnh Thâm chầm chậm đứng bên trong phòng, nhưng câu tiếp theo chính là bảo người Nói rồi cô ta lại nhìn Quý Noãn từđầu đến chân lần nữa. Thấy không về từ cõi chết, lại còn bơi lâu như thế, bây giờ em cảm thấy cơ thể Viên nhưng chẳng thu hoạch được gì. Vì thế bà ta luôn nuốt không bẩm một câu.Quý Noãn vô thức muốn né tránh, nhưng không thể tránh được.

Tài liệu tham khảo